Monday, May 09, 2005

ĐƠN SƠ

ĐƠN SƠ
Xuân Diệu
Em nói trong thư: "Mấy bữa rày,
Sao mà bươm bướm cứ đua bay;
Em buồn em nhớ, chao ! em nhớ !
Em gọi thầm anh suốt cả ngàỵ
Ngoài ấy vui không, anh của em ?
Trong này đã có nắng vàng êm;
Mỗi lần nắng rọi, em ra cửa,
Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im.
Mùa xuân khó chịu quá đi thôi !
Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi,
Chim hót xui em nghe quạnh quẽ:
Hay là anh đã bỏ em rồi ?
Ồ ! mới nghiêng mình xem nước trong,
Vui mừng em thấy má em hồng ...
Em tôi ăn nói vô duyên quá !
Em đốt lòng anh, em biết không ?

0 Comments:

Post a Comment

<< Home